Chương 3: Bị sàm sỡ chỗ đông người
Xe buýt đến, Roxy cảm thấy được giải thoát.
Nó chỉ định bắt chuyến xe như mọi hôm theo trí nhớ của thân
xác này, ai dè vừa bước lên đã thấy có gì sai sai.
Bình thường xe cũng đông nhưng vẫn có chỗ trống để di chuyển,
vẫn có khe để lách. Còn hôm nay? Nó suýt không leo được vào trong. Nó không
xoay người nổi, không thể nhích người lên, đứng chôn chân ngộp thở giữa rừng
người đông nghẹt.
Roxy bị đẩy dạt về một góc khuất, xui rủi thế nào bị kẹt giữa
hai thằng đàn ông vững chắc như hai cái cột nhà.
Một đằng trước, một đằng sau, cao to đen hôi, à nhầm, đen
hôi thì không nhưng cao to thật, đứng sát đến mức mùi hương của họ vương trên
mũi nó. Họ che khuất hoàn toàn cái dáng mảnh mai của nó, như kiểu nó là miếng
thịt bị ép giữa hai lớp bánh sandwich.
Xe lắc nhẹ khiến nó va vào người phía trước. Hắn mặc áo sơ
mi trắng, cổ tay gọn gàng, mùi nước hoa thanh thanh của dân văn phòng sạch sẽ,
nhưng đũng quần hắn lại không giống thế. Thứ đó nhô ra, cứng cứng, chạm ngay bụng
dưới của nó.
Ngực bự đập trúng ngực hắn, thân dưới lại dính sát vào háng
hắn, nóng hừng hực.
Roxy chưa kịp bình tĩnh thì mông bị tì mạnh phía sau.
Người này mặc áo thun mỏng, dáng đô vai rộng, nó mơ hồ cảm
nhận được cơ ngực rắn chắc sau lưng nó, và quan trọng nhất, đũng quần cũng lồi
ra thấy rõ. Hắn áp sát từ phía sau, đùi áp vào mông nó, mỗi lần xe nẩy là cái
phần lồi đó cạ cạ vào đúng khe mông, như thể hắn cố tình nhấn vào cho vừa khít.
Xe cứ lắc lư còn nó thì bị ép chặt, không có chỗ vịn, đành dựa
người vào hai thằng đàn ông đang đè lên cơ thể nó từng phân một.
Ngực nó nằm gọn trong lòng thằng trước, mông nó thì kẹt giữa
đũng quần thằng sau, tay thì bị kẹp bên hông, không cựa quậy nổi. Mà nhìn quanh
thì ai cũng đang kẹt như nhau, chẳng ai kêu than gì như thể chuyện bị đè ép vú mông là văn hóa thường ngày trên xe buýt vậy.
Cảm giác là lạ bắt đầu len lỏi, khiến da nó ngứa ngáy, tim đập
nhanh, và phía dưới... cũng hơi nóng.
Chết tiệt! Lại là cảm giác này!
Roxy giả vờ ngó lơ, giả vờ giữa háng nó không có thứ gì đang
cà cà, giả vờ mông nó không bị đè nghiến bởi sức nặng càng lúc càng lớn.
Xe buýt bắt đầu lăn vào đoạn đường ổ gà. Đúng như cái số phận
máu chó được ban cho, nó đã hóa thành mồi ngon cho hai thằng đàn ông đang sung
sức.
Đột nhiên, ngực nó bị bóp.
Một cái. Rồi thêm một cái nữa.
Chỉ qua lớp áo mà đầu ti nó vẫn giật nhẹ.
"Em ổn không? Cẩn thận không ngã..."
Giọng người trước vang lên dịu dàng, giống như người tốt
đang đỡ cho nó khỏi té.
Ổn cái quái gì? Anh thử bị người lạ bóp vú xem
có ổn không?!
Nhưng chưa kịp há mồm thì...
Bàn tay phía sau cũng hành sự. Nguyên cả bàn tay ấm nóng xoa
tròn, ấn xuống, rồi miết nhẹ đường cong y như đang vuốt một trái đào căng mọng.
Chắc hắn cũng định "giữ thăng bằng" cho nó thôi.
Đỡ cái chó gì mà tay luồn dưới háng người ta?!
"Em gái cẩn thận... đông quá mà... người em nhỏ xíu dễ
té lắm..."
Hắn thì thầm, giọng trầm ấm nhưng hơi thở lại nóng hổi táp
vào gáy nó.
Ngực bị bóp. Mông bị bóp.
Thứ đằng trước thì nhấp nhổm chọc vào háng, còn
cái đũng sau thì đè mông, cạ tới cạ lui như súng lên nòng.
Mà khốn nạn là... nó thấy nóng quá. Phía dưới hình như rỉ nước
rồi.
Nó nuốt khan, chân bắt đầu run. Muốn vùng ra, muốn hất
văng tụi này đi, nhưng lại chẳng làm được gì ngoài việc thở gấp như con thỏ bị
kẹt giữa hai thằng chó săn.
"Ưh... làm... cái gì vậy hả...?"
Nó muốn gắt lên phản kháng nhưng âm điệu mềm oặt
như rên rỉ, nghe mà chính nó còn muốn vả mình một cái.
Hai thằng khẽ bật cười, không phải cười mỉa mà là kiểu cười
rất đàn ông, kiểu biết rõ cơ thể nó đang phản ứng thế nào.
Gã đằng sau tay to như gọng kìm bất ngờ nắm lấy đùi nó, đẩy
nhẹ từ sau làm động tác nhấp hông.
Roxy giật mình, người nghiêng về phía trước.
Gã văn phòng phía trước không bỏ lỡ cơ hội. Hắn hơi cúi xuống,
bàn tay đang ôm ngực nó khẽ véo đầu ti qua lớp áo. Hai ngón tay xoay tròn, siết
nhẹ khiến nó phải cong lưng vì tê.
"Vú em mềm thật đấy, áo lót không có tác dụng lắm nhỉ?"
Roxy muốn tát hắn nhưng đầu ti nó đã cứng lại, từng vòng
xoay của ngón tay hắn như vẽ hoa trên da thịt.
Đằng sau, gã đô con vẫn ép đùi nó, đưa đẩy như đang chịch đứng.
Xe xóc lên xóc xuống, mông nó cứ bị dằn về sau, háng cạ liên tục vào vật nóng hổi,
qua hai lớp vải mà vẫn cảm nhận được sự trơn bóng cương cứng.
"Đừng cử động nhiều, dễ mất thăng bằng lắm..."
Hắn khẽ thì thầm mà không biết xấu hổ.
"Đm..."
Nó rít lên qua kẽ răng. Môi cắn nhẹ, mặt đỏ bừng. Từng đợt
tê dâm kéo dài từ đầu ti lan xuống bụng dưới rồi tụ lại ngay giữa hai chân.
Chân nó cứ khẽ co lại rồi thả lỏng mời gọi trong vô thức.
Hai thằng đàn ông rõ ràng cảm nhận được, thậm chí còn phối hợp
nhau để trêu chọc nó.
"Em rên ngọt lắm!"
Chết mất thôi! Nó muốn chảy nước quá. Nó không biết là mình sắp chảy nước dâm hay là nước mắt tức tưởi vì không thể làm gì giữa thanh thiên bạch nhật.
Cuối cùng, xe cũng dừng.
Cửa xe mở ra, nó lao ra ngoài.
Nó ngoái đầu nhìn lại. Hai thằng kia vẫn đứng đó, thản nhiên
như chưa từng sàm sỡ ai. Gã văn phòng còn mỉm cười rồi giơ tay chào ra vẻ thân
thiết lắm.
Nó bước xuống, vừa hậm hực lại vừa lúng túng.
Chó thật! Mình vừa mới bị sàm sỡ trên xe buýt...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét